Trong nhjp sống hiện đại của phố thành, tôi vẫn nhớ lắm mùi khói lam chiều của mẹ. Mùi khói theo tôi hững buổi trưa hè trốn mẹ đi chơi, chiều…
Trong nhjp sống hiện đại của phố thành, tôi vẫn nhớ lắm mùi khói lam chiều của mẹ. Mùi khói theo tôi hững buổi trưa hè trốn mẹ đi chơi, chiều vội vã về để được hít hà mùi thơm tỏa ra từ góc bếp. Mùi khói theo tôi những ngày đi học xa, cuối tuần về nhà, đến đầu ngõ đã thấy dáng mẹ ngồi ươm khói bếp, bữa cơm gia đình luôn đầy ắp tiếng cười vì những món ăn chứa chan tình thương của mẹ. Mùi khói theo tôi ngày vu quy, khi mẹ cầm tay dặn dò về cách giữ cho bếp nhà luôn ấm.
Tôi giờ đã làm vợ, làm mẹ. Nhớ lời mẹ dạy, khi vào bếp chỉ nên có niềm vui, món ăn mình tạo ra sẽ thật sự thơm ngon và bổ dưỡng. Tôi xếp lại những bộn bề lo toan cuộc sống, về góc bếp nhỏ, tôi lại được nêm nếm gia vị yêu thương vào những món ăn mình nấu. Này là món thịt kho ăn kèm rau luộc chồng thích, này là món trứng chiên mềm xốp con trai “cực mê”, thêm món canh rau củ, tôi đã có một bữa cơm gia đình đầy đủ dưỡng chất. Nhìn ngắm chồng con vui vẻ chuyện trò, say mê thưởng thức, tôi tự nhủ lòng, dù có bận rộn, cũng phải duy trì bữa cơm gia đình. Vì mỗi chiều tối được ngồi bên nhau, quây quần bên bữa cơm ấm cúm, cũng là lúc mọi người được chia sẻ với nhau những câu chuyện thường nhật, kể với nhau những buồn vui.
Mỗi cuối tuần, cả nhà tôi lại cùng vào bếp, cùng nhau chế biến món ăn, sẻ chia niềm vui bên nhau, giữ cho bếp nhà luôn ấm áp, rộn vang tiếng cười hạnh phúc, hạnh phúc giản đơn đến từ sự sum vầy của bữa cơm gia đình.
Bạn hãy đăng ký hoặc đăng nhập để có thể bình luận cho chủ đề này nhé.